Xuân Mai

CHIỀU XƯA


 


  


Chiều xưa thấy ngẩn ngơ lòng, 


Thương em áo lụa Hà Đông mượt mà, 


Ngõ xưa nhuộm nắng chiều tà, 


Ngập ngừng bước nhẹ vào nhà thăm em. 


  


Em từ mộng ảo dịu êm, 


Từ liêu trai ấy trong đêm vô thường. 


Gió ru sợi tóc còn vương 


Làm tôi ngây ngất mùi hương phấn người, 


  


Ơi em đừng nở nụ cười, 


Làm tôi bối rối nghẹn lời yêu thương, 


Làm tôi lạc bước trên đường, 


Ru hồn viễn xứ nhớ thương quay về… 


  


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 14 tháng 1 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "CHIỀU XƯA"